Bao lâu rồi chưa một ai đó hỏi bạn rằng: "Bạn có ổn không?"
Bạn mong muốn được nghe lời này đến từ ai? Đọc đến đây, trong đầu chúng ta sẽ nảy đến một cái tên của những người chúng ta cũng muốn cho họ biết về một ngày của chúng ta như thế nào. Nhưng có bao giờ, bạn muốn nhắn gửi câu hỏi đó đến bản thân chúng ta không?
Một ngày của chúng ta như một vòng lặp buồn tẻ vô tận.
Chúng ta đón ngày mới bằng tiếng chuông báo thức inh ỏi chứ không phải bằng tiếng chim reo ca.
Chúng ta vắt kiệt sức cho hàng đống nhiệm vụ quá sức chứ không phải được đắm mình vào niềm đam mê trong công việc.
Chúng ta vội vã tan tầm cùng dòng người tất bật ngược xuôi chứ không phải chạy về phía hoàng hôn thơ mộng.
Chúng ta về nhà với nỗi cô đơn trống trải chứ không phải với những điều an bình đang chờ đón ta.
Chúng ta nơi góc phòng vẫn tiếp tục chiến đấu cho vô vàn công việc còn dở dang chứ không phải được tận hưởng màn đêm cho riêng mình.
Và vòng lặp ấy cuốn chúng ta qua bao năm một cách vô vị khiến chúng ta như chỉ tồn tại cho qua ngày đoạn tháng.
Đã bao lâu rồi bạn mãi ở trong vòng lặp đó và mất kết nối với chính bản thân?
Điều người khác gửi đến bạn chưa chắc là thật lòng, nhưng điều tâm tư bản thân nhắn nhủ đến bạn chắc chắn là chân thật nhất. Nhưng đôi khi tâm tư ta như một đứa trẻ, bạn không thể nào xé toạc lòng để chui vào với nó. Cứ ân cần hỏi han, chậm rãi chuyện trò rồi nó bạn sẽ nhận được lời hồi đáp thật sự từ nó. Cứ sẻ chia vui buồn với nhau suốt ngày, khóc cười cùng nhau qua tháng. Khi ấy, ta mới có thể kết nối được với bản thân một cách trọn vẹn nhất.
Hi vọng bạn hãy dành tất cả sự dịu dàng đối đãi bản thân thật tốt mỗi ngày như cách bạn mong muốn được nhân gian đối đãi nhất.
Hãy nhẫn nại để lắng nghe tiếng thở than chất chứa ở lòng.
Hãy ôn nhu để xoa dịu vết thương hằn theo năm tháng ở tim.
Hãy nuông chiều bản thân với tí bánh ngon, ít kẹo ngọt, chút trà thơm mà bạn thèm.
Hãy ủi an tâm hồn bản thân với đôi dòng chữ, vài thước phim, dăm bản tình ca mà bạn thích.
Chỉ khi bạn đối đãi tốt nhất với chính bản thân, bạn mới có thể ổn thực sự.
Rồi sẽ có một ngày, bạn có thể bắt đầu ngày mới với tiếng chim hót, hăng say vì công việc mà bạn đam mê, dưới hoàng hôn tận hưởng được mây trời, dưới mái nhà tận hưởng được sự an lành. Khi đó, bạn không còn là tồn tại, bạn sẽ sống – sống một cuộc sống yên vui giữa đời thường.
♡⑅⁺◛˖____________________________˖◛⁺⑅♡
Ghé vào tâm sự với mình nha:
꧁ Hoa tuyết giữa mùa hạ ꧂